Trái Tim Ở Lại Huế - thơ Huy Uyên
Dấu trong Huế trái tim đằm thắm
Bước chân về sương khói mong manh
Hương-Giang thuyền chờ ai dưới nắng
tháng giêng rêu thả sợi tơ buồn .
Em về dịu ngọt đêm trăng treo
lung linh khói sương trời đất Huế
ký-ức buồn chôn ngày tháng năm xưa
gởi lại cho người trăm ngàn thương nhớ .
Có phải em Huế tháng ba,tháng bảy
thành-nội chìm sâu xao xuyến tim người
quấn quít môi ai trao người tình Huế
bên thành quách cũ áng mây trôi .
Cuộc tình em gởi lại Trường-Tiền
sáng chiều ai gừng cay mặn muối
nắng mưa chi dầu dải hơi sương
yêu người hoài sao không hề được nói .
Trên đồi chuông Thiên-Mụ đổ
tôi bên cầu xưa đứng đợi bóng hình em
"hoa bâng khuâng"chiều ba mươi hé nở
ngọt đắng tình ai
cau quấn quít trầu .
Em,sắc hồng môi phai với nắng chiều
thương nhớ ai dấu trong vườn cỏ biếc
những cụm lau lung linh bóng người yêu
bên bờ sông Hương xuôi dòng nước chảy .
Chảy đi đâu về Bao-Vinh buổi trước
nhớ xưa xưa thuyền đổ bến thương-hồ
sáng đêm gọi lớn ròng con nước
thương nhau rồi có biết về mô !
Huế tôi ơi da diết giọng hò
để sông buồn cả đời chảy mãi
bước chân xưa ai quấn quít theo người
bên sông nhìn bóng
mình bóng lẻ .
Nửa đêm xuân cháy hồng bếp lửa
nhớ sao tình vương-vấn khi xưa
sông tiếc nhớ rưng rưng ngày tháng cũ
thôi không đâu
ai đón đợi ai về .
Huế cả đời mê thiếp trong tôi .
Huy Uyên
(tháng giêng/b.thân)