Wednesday, March 16, 2016

Ngày Gạc Ma - thơ Huy Uyên










Triệu người treo đời lên thập-tự
bà con quê đói rách lầm than
Những cọng lúa ngoài đồng đất cháy
nước mặn ngăn đốt sạch màu màng .

Quê hương nổi chìm từ hạ sang đông
trói chặt những bàn tay cày xới
nước mắt trôi ứa lệ hòa-bình
lời kinh cầu thắp lên từ chập tối .

Phải chăng những nỗi đau trước mặt
những tên tàu cướp biển kinh-hoàng
bày trò anh em biên cương Tổ-quốc
những con tàu không cá trở về không .

Những bà mẹ già lật xác tìm con
chúng thả biển đảo
những trái mìn nổ chậm
những mưu đồ bọn giặc xâm lăng
nước mắt mồ hôi máu trào lệ đổ .

Quê hương Việt-Nam ngàn đời nghèo khó
đã khuất rồi gió máu mưa tanh
cầm lòng bà con sắn khoai qua bữa
mang thêm chi súng đạn chiến tranh .

Khép mắt chôn dấu kín căm hờn
đất nước một đời thân nhược-tiểu
từ Lạng-sơn đến tận Cửu-Long
người anh em nở lòng dày xéo .

Xin bình-yên tôi đất và biển
thôi đạn bom súng nổ xác người
nh-tụ cứ làm trò đu giây,biểu-diễn
để quê-hương ngày thêm một chết trôi .

Hỡi bọn tàu chung cờ đỏ sao vàng
sao chĩa súng anh em nhắm bắn
hăm he chiếm biển đảo máu xương
cướp phá đạn vây uất hận .

Việt-Nam qua điêu-linh thế hệ
máu đào phủ kín đất quê hương
quân giặc chực chờ ngoài biên giới
bè-lũ-anh-em-mười-sáu-chữ-vàng .

Còn lại chăng năm năm mười năm
nhân-dân sống ách lầm than nô-lệ
gót giày của lũ giặc xâm lăng
hãy đứng dậy năm hai-ngàn-mười-sáu .

Huy Uyên
(Ngày Gạc-ma/14-3-16)