Giai Điệu Bốn Mùa - thơ Lê Hoàng
Một thuở
yêu người ta với trăng
Say sưa
cung bậc tiếng dương cầm
Xuân
tình réo gọi mơ hồn bướm
Xao xuyến
tình hoa, ngất ngây ong .
Mây kéo
mưa về em ở đâu?
Văng vẵng
xa nghe khúc phượng cầu
Loe
lóe chút tình trong ánh chớp
Mưa hạ dần
phai qua bóng câu
Không chỉ
mùa thu ta có nhau
Ánh
dương lồng nguyệt nụ hôn trao
Khung trời
hư ảo mình chung bóng
Quên cả
đêm dài, lẫn ánh sao
Suốt một
mùa đông lạnh giá băng
Tuyết
rơi mờ khuất, nguyệt u trầm
Chăn cuộn
gối tình hơi thở ấm
Hương nồng
hòa quyện mộng ngàn năm .
Lê Hoàng