Monday, February 15, 2016

Sương Trắng Vùng Cao - thơ Trúc Thanh Tâm









   1 - QUA ĐÈO LONG LANH
Mưa non tình hé môi cười
Thời gian lắng đọng một thời xanh rêu
Ôm em lòng cứ suối reo
Xe êm đổ dốc qua đèo Long Lanh!

   2 - ÁNH LỬA RỪNG KHUYA
Kontum, mòng mọng lá xanh
Ta quên giấc ngủ trên cành tuổi chim
Pleiku, sương lạnh và em
Ta tìm ánh lửa rừng im tiếng người!

   3 - VỀ VỚI SAPA
Gió lên mạn ngược về xuôi
Da em trắng mọng một trời Sapa
Ta nghe trời đất nở hoa
Rừng em mưa ướt, núi ta ngậm ngùi!

   4 - RU TÌNH THEO MƯA
Sương rừng vàng lệ, mắt cay
Bạn ta mắc võng Đồng Xoài, Lộc Ninh
Gái Xtiêng ơi có chung tình
Thức đêm Bình Phước ru mình theo mưa!

   5 - ÁO XIÊM MẤY THUỞ
Mây theo gió lạ về ngàn
Đêm Đà Lạt, mắt em buồn liêu trai
Lâm Đồng ngắm sợi tóc bay
Áo xiêm mấy thuở, hoa cài trăm năm!

   6 - CÀ PHÊ BAN MÊ
Cây Kơnia, suối Ea Nuôl
Ta bên ngã sáu lạc đường Ban Mê
Chưa đi giáp quán cà phê
Nên còn để ý gái Ê Đê hoài!

TRÚC THANH TÂM
(Châu Đốc)