Tuesday, December 8, 2015

Bể Dâu - thơ Trần Văn Hạng









Vọng vang sóng biển rì rào
Gió khua cành liễu lao xao gợi buồn
Thương ai gồng gánh bán buôn
Một đời khắc khoải cánh chuồn mỏng manh
Thương người nắng sớm chiều hanh
Một mình lặn lội lênh đênh mạn thuyền
Thương hoài khoan nhặt tiếng quyên
Đêm trường vò võ mắt huyền chờ mong
Thương bao thân phận long đong
Năm canh thao thức bên song đợi chờ
Thương sao cánh vạc bơ vơ
Kêu sương thảng thốt bên bờ canh thâu
Thương mình chẳng biết về đâu ?
Lạc loài trong chốn bể dâu tình người
Nhớ thương vật đổi sao dời
Canh khuya một bóng bên trời gió ngân...

Trần Văn Hạng