Trầm Mặc - thơ Hoàng Anh Vi
Giấc mộng
yên bình mi khép lại
Phó mặc
nhân gian khóc chuyện đời
Hồn thảnh
thơi bay theo khói quyện
Vô thường
cát bụi lắp trùng khơi .
Lay lắt
cành khô lá úa vàng
Bờ tre
xao xác khóc măng non
Tan nát
lòng ai rưng rức lệ
Rời bước
chân xa buổi chợ tàn
Cơn lốc
đi qua đổ nát rồi
Nỗi niềm
tê buốt chẵng phai phôi
Thao thức
mây giăng đầu điểm bạc
Mộng lành
tan biến chốn xa xôi
Phù du
một cõi hư hư thật
May rủi
lênh đênh phận số người .
Hoàng Anh Vi