Thi ên Đàng Địa Ngục - thơ Hồ Công Tâm
Ngày xưa hứa với nhau rồi
Chúng mình hai đứa chung đôi tới già
Nhởn nhơ như cặp thiên nga
Trên hồ sớm tối… trăng tà bên nhau
Ngày đêm em nguyện em cầu
Chúa cho anh được theo hầu bên em
Thiên đàng… hai đứa ngày đêm
Làm thơ ca tụng một niềm yêu thương
Bỗng dưng đứt gánh giữa đường
Cắt dây điện thoại chẳng vương vấn gì
Không từ giã, lặng lẽ đi
Để anh thương nhớ… nhiều khi kêu trời
Con tin có Chúa Ba Ngôi
Tại sao chẳng nói một lời… lặng thinh
Tại sao người ấy dưt tình
Để con thao thức một mình vào ra
Tại sao người ấy…? – Hay là
Ghen mây ghen gió người ta nổi sùng
Xé thơ, đành đoạn hất tung
Không thèm liên lạc đi chung một đường
Chẳng thèm ân ái yêu đương
Mặc tôi lạc lõng thảm thương một mình
Cho nên người ấy đoạn tình
Đày tôi ... hỏa ngục u minh đời đời!
Bee Cave, November 1, 2015
HỒ CÔNG TÂM