Sao Em Chưa Về Sơn Tây? - thơ Huy Uyên
Chiều muộn rồi em chưa về Sơn-tây
trên đồi chuông chùa Mía đổ
tóc ai thả thôn Đoài gió bay
Năm xưa những lần chạy giặc
mẹ già hai mắt mỏi mòn trông
đi dạt phiêu hoài bên thành cổ
xót xa đau cầm máu trong lòng .
Người hỏi mơ xưa chốn quê nghèo
núi Sài trai làng còn chăng bóng
ngấn lệ bên đường mãi trông theo
hắt hiu tình ai lên Mương-cấn .
Sơn-tây qua thời chinh-chiến cũ
hoa trôi sông còn xuyến xao tình
em về Bất-bạt mùa vào vụ
khói đốt đồng vây kín chân rơm .
Hà-nội thả lòng về Sài-sơn
nhớ em mây trắng thu vàng lá
nhớ cả em hai mắt nhung huyền
gió Sơn-tây còn vờn lên đôi má .
Bao năm đã xa rồi chinh-chiến
theo em triền đê lộng gió bay
chim đã xa bầy ngày tây tiến
còn đọng quanh đây tiếng thở dài .
Về Sơn-tây từ độ ấy nhớ ai
chiều một mình ngồi buồn ngó núi
vườn nhà em cỏ ngậm sương mai
để tôi hoài bao năm chờ đợi
(hỏi em còn thở vắn thương dài...)
Huy Uyên