Thu Vắng Em - thơ Phan Nam
Chuyến tàu không
em trôi về miền dĩ vãng
Nơi niềm thương
hoa lá đong đưa tình
Nơi nụ hôn bùng
cháy trong trang vở
Vạt nắng hồng đếm
từng hồi chuông ngân
Chuyến tàu xưa nay
bạc màu sương gió
Tình hoen gỉ im
lìm đợi mây ngàn
Thu khuất vội từng
đợt sóng dịu êm
Xa em rồi máu tím
trời thầm lặng
Anh hai mươi đợi
chờ xanh màu lá
Đoá hoa rơi phủ bụi
đường tình duyên
Tay nâng cánh rung
động thuở đầu đời
Để thu sang man
mác sợi tơ lòng
Thu vắng em nắng có còn tinh khôi
Đêm dập tắt từng mộng mị âm thầm
Sờn vai áo chắp vá những đơn côi
Gió sương rời lệ nhạt nhoà cay cay.
Tiên Phước, tháng 8.2015
Phan Nam