Monday, August 3, 2015

ngậm ngùi nỗi riêng (1) - thơ Tuyền Linh










ở đâu em cũng trên tôi
cái tên ai sắp ta ngồi tại đây ?
cùng quay quắt…cùng quắt quay…
tôi, em có được một ngày bình yên ?

thơ yêu, lắm lụy nhiều phiền
nỗi chung thì thế, niềm riêng tôi đành
chôn vào sâu kín trong tim
mốt mai ai biết cho mình…mốt mai…?

thơ em hướng mộng xứ Đoài
xứ Đông tôi sợ vàng phai áo Người
rập rình mãi…lắm hổ ngươi
tại sao ai ngẵng sắp Người gần tôi ?

khiến cho tôi đứng tôi ngồi
tôi ăn tôi ngủ, dậy rồi cũng em
thương vay khóc mướn con tim
Vàng Thu Lá Rụng, nỗi niềm như chung

tôi mơ một cuộc tương phùng
cho đôi tim rét ấm cùng với thơ
bây giờ cho tới bao giờ
xứ Đông gió lặng, xứ Đoài băng tan ?

cho hồn thơ hết đi hoang
cho tâm thức ủ mộng vàng thiên thu
bên kia ngọt lịm lời ru
bên nầy thôi hết ngậm ngùi nỗi riêng

tuyền linh
02.8.2015