Hoa S óng Biển Đông - thơ Trúc Thanh Tâm
1. YÊU TIẾNG MẸ VIỆT NAM
Thương cuộc đời trái ngang
Lời mẹ ru chan chứa
Chìm nổi giữa gian nan
Rồng Tiên còn muôn thuở
Vũ khí thành lời thơ
Theo người đi giữ nước
Máu thấm vào phù sa
Cho cây lúa mượt mà
Sóng dạt dào biển đông
Hoàng Sa, Trường Sa yêu dấu
Mỗi thời đại đấu tranh
Đâu thiếu những anh hùng
Đánh tan giặc ngoại xâm
Ta thề không trở bước
Văn hóa hồn non sông
Mấy ngàn năm lịch sử
Hoa cũng tàn héo úa
Độc lập đầy cam go
Khi mất người, mất đất
Đời còn gì tự do
Sống nhớ về nguồn cội
Yêu tiếng mẹ Việt Nam
Biết làm người phải biết
Tổ Quốc mình thiêng liêng !
2. TRƯỜNG SA CÒN HẸN
Chiều nay nắng rớt ngoài hiên
Em ngồi nhặt lá, đếm riêng nỗi buồn
Long lanh từng giọt lệ thơm
Trôi vào anh, mở ngõ hồn nhớ em
Treo tình lơ lửng trăng đêm
Nghe từ trong gió phút thiêng liêng về
Mắt, môi một thuở đợi chờ
Biển ru sóng giạt giữa hồ trái tim
Nửa bên anh, nửa bên em
Gom bên nhớ, trả bên quên lại đời
Cho nhau những nụ môi cười
Trường Sa còn hẹn, nói lời yêu thương !
3. TÌNH NGƯỜI LÍNH ĐẢO
Trường Sa, biển hiền đến lạ
Mặt trời từng hạt long lanh
Anh nghe lòng mình se thắt
Em ơi, nhớ quá quê mình
Hoàng Sa, mây đan tơ mỏng
Sóng dồn từng nhịp yêu đương
Thư em nồng nàn hương cũ
Tình anh gởi lại phố phường
Em vẫn làm duyên tóc tết
Biển đông đẹp lạ lùng chưa
Nụ hôn anh theo cơn gió
Bên em tháng đợi, năm chờ
Lâu rồi, anh chưa về phố
Đường xưa, áo trắng xôn xao
Giọt buồn trong anh rất khẽ
Hồn mưa tí tách đời nhau
Biển ơi, biển đừng hờn dỗi
Như em ngày đó, yêu anh
Chiều nay, mình anh nghe sóng
Như em cứ muốn dỗ dành !
TRÚC THANH TÂM