Monday, August 10, 2015

Thu Vàng - thơ Diệu Tần
họa bài Lập Thu của Cao Mỵ Nhân










Thu đã sang rồi cánh vạc bay
Trong vắt biển xanh bãi trải dài
Rừng biếc hè qua thay màu lá
Lưng đồi vàng uá nhớ thương ai

Cuối đừơng sương phủ mờ nhân ảnh
Đâu người tri kỷ kể thần hôn
Con nai thơ thẩn nghe lá rụng
Suối tuôn chảy mãi đá không mòn

Thu tới ngừơi đi chẳng nhớ về
Đèo cao lũng thấp mấy nhiêu khê
Lời hứa năm nao còn vang vọng
Trăng thề nửa mảnh lạ chưa tề !          

DIỆU TẦN

LẬP THU

Trời đã lập Thu, sương nhẹ bay
Mong manh khói sóng trên sông dài
Núi như chìm hẳn vào cơn mộng
Cây lá âm thầm nhớ bóng ai

Đường bỗng xa hơn nơi tít tắp
Đầu xanh mới đó sám hoàng hôn
Cánh chim rã mỏi nên dừng tạm
 Ở một ghềnh cao dấu cỏ mòn

Mùa lập Thu, sao người chẳng về
Phải đâu truông phá với sơn khê
Có khi lòng dạ đang vời vợi
Ngại nửa vầng trăng đậu xứ tề

CAO MỴ NHÂN
Lập Thu 8/8/2015