- thơ Trương Thị Thanh Tâm
Tôi vẫn nhớ anh ngồi đây tóc ngắn
Dáng nghiêng nghiêng hoa nắng rớt trên vai
Ánh mắt buồn vương màu khói chiều bay
Vầng trán ưu tư nét phong trần cô độc
Tôi chợt thấy như lòng mình đang khóc
Hồn bâng khuâng như mở ngõ trái tim yêu
Mắt nhìn nhau như muốn nói thật nhiều
Hình bóng cũ mấy mươi năm còn đó
Tôi muốn khóc một lần trong nỗi nhớ
Anh đã quên trái tim nhỏ mười lăm
Và ra đi mang theo mối tình câm
Lời hẹn ước chưa một lần dám nói
Anh ngồi đây ánh mắt buồn vời vợi
Trái tim tôi thổn thức biết bao lần
Anh đi rồi lòng nuối tiếc bâng khuâng
Tình còn đó sao nụ hôn giữ lại !
Trương Thị ThanhTâm