Hoạ thơ Ngân Giang Nữ Sĩ - Hồ Công Tâm,
Diệu Tần, Ngô Đình Chương
NẮNG CHẾCH CHIỀU TÀ
Hoa rụng không về một nẻo hương
Ngồi đây quán vắng, vắng bên đường
Gió đông hắt lạnh đôi gò má
Sớm tối vài ba đồng vốn liếng
Tháng ngày dăm bảy khách văn chương
Ôi năm tháng cũ xuân không hẹn
Vực cát chân cầu bỗng xót thương
NGÂN GIANG
Mùa Đông 1970
NGÂN GIANG NỮ SĨ
Sao dời vật đổi khách ly hương
Dâu biển đâu xa một đoạn đường
Bát nước chè xanh trong quán gió
Chén cơm gạo đỏ dưới cầu sương
Thân bằng nhớ mãi thời hoa mộng
Năm tháng quên dần chuyện báo chương
Bếp lạnh tro tàn gom lá rụng
Sóng sầu đụn cát cũng đau thương
HỒ CÔNG TÂM
California, August 17, 2015
CÁT ĐÁ CŨNG BUỒN
Ruộng khô lúa chín toả thơm hương
Lữ khách dừng chân mỏi dặm đường
Mái quán tiêu điều trơ gốc rạ
Cội đa nín lặng lạnh hơi sương
Văn bài biếng viết xem tờ thảo
Thơ phú ơ thờ đọc nửa chương
Xuân hẹn xa vời chờ mỏi mắt
Đông về đá cát nhuốm bi thương
DIỆU TẦN
August 17, 2015
QUÁN CÓ ĐỢI CHỜ
Quán ấy xuân vừa tóc nhã hương
Từ khi binh lửa vội lên đường
Lưng trời thăm thẳm thời xanh mộng
Phố núi đìu hiu bụi đỏ sương
Dáng ngọc nhìn trăng còn đối bóng
Nàng thơ cắn bút có tầm chương
Bấy lâu rồi lại bao lâu nữa
Nước chảy qua cầu ai nhớ thương
NGÔ ĐÌNH CHƯƠNG