L ênh Đênh Nỗi Nhớ - thơ Trương Thị Thanh Tâm
Người đi dài nỗi nhớ
Nên trách ai hững hờ
Để em chờ hóa đá
Con tim bỗng dại khờ
Anh lênh đênh góc trời
Em biển nhớ mù khơi
Xa rồi tầm tay với
Nước mắt buồn rơi rơi
Má môi giờ phai nhạt
Trong buốt giá mù sương
Anh về thành phố ngủ
Hay quán trọ ven đường
Kết tình lên đỉnh cao
Cho ái ân dài mộng
Đi tìm chút hương đời
Thả hồn thơ lạc lõng
Về đây đi anh ơi
Phố xưa buồn héo hắt
Hoa vẫn còn khoe sắc
Đợi bướm vườn hoa xưa !
Trương Thi Thanh Tâm