Bông Hồng Cài Áo - th ơ Triều Phong Đặng Đức Bích
Đêm qua trong giấc mộng vàng
Bỗng nhiên ta gặp lại nàng dưới trăng
Trông lên bóng dáng chị Hằng
So ra vẫn thấy không bằng người mơ
Nàng ngồi bên cạnh làm thơ
Hồn thơ lai láng ý thơ dạt dào
Từ miền núi thẳm non cao
Đến nơi bể cả ào ào sóng vang
Thị thành nhộn nhịp rộn ràng
Đồng quê nội cỏ nhẹ nhàng gió lay
Hỡi ai ai thấu ai hay
Ngàn hoa nở nhụy đang say giấc nồng
Đẹp thay một đóa hoa hồng
Cài lên cổ áo tấm lòng nàng trao
Giật mình mới biết chiêm bao
Nửa nào nửa tỉnh nửa nào nửa mơ
Miên man nghĩ ngợi hằng giờ
Một mùi hương lạ nàng thơ rõ ràng
Cuộc vui nào lại không tan
Tiệc vui nào lại không tàn chia ly
Giã từ ngấn lệ nàng đi
Run run ta cũng sầu bi não lòng
Đóa hoa một đóa hoa hồng
Để ta ép mãi vào lòng hằng đêm
Khi rời gót ngọc dặn thêm
Hoa hồng ép mãi hằng đêm vào lòng
Triều Phong Đặng Đức Bích