Thơ Viết Tặng Người Dở Cuộc Chơi - Huy Uyên
Ta từng giang-hồ rút gươm nửa vỏ
lòng bổng quạnh hiu đứt gánh nửa đường
đã gãy cánh giữa trời dông bão
lìa xót đau tang chế quê-hương.
Từ độ ta xa đồng-đội chiến trường
còn lại chăng tóc xưa đã trắng
quạnh hiu người cháy rĩ vết thương
thân xác tật nguyền
cầm nổi đau trong ta rát bỏng .
Đồng-đội cũ một thời vĩnh-biệt
súng gươm hề mặt trận binh đao
ai cô đơn đêm ngày nằm chết
súng trên tay ngắm bắn quân thù .
Bạn bè quê quán bỏ giấc mơ
em ngơ ngác mẹ già mắt lệ
người yêu sau xe tang đưa tiễn u-sầu
bụi gió lấp đầy tràn quanh nghĩa-địa .
Đã mấy mươi năm hận thù tang chế
người chết đi chôn kín mộng sông hồ
hồn đi về đâu
hay còn phiêu khuất
bên trời còn tiếng gọi ai nghe !
Thơ tôi viết đau thương tặng người
đồng-đội cũ nát tan xương lá mục
đành bỏ lại người dở một cuộc chơi
đâu đây bỗng vạn ngàn tiếng khóc .
Sá chi gươm cùn rút ra khỏi vỏ !!!
Huy Uyên