Thơ Tặng Bạn "Lính Saigon" Nghề Xe Đạp Thồ
- Huy Uyên
Không còn gì để nói về anh
ơi người lính-sài-gòn xưa cũ
mười mấy năm qua mùa lá đổ
như nước trôi bập bềnh.
Năm 75
anh đổ quặt như cây rừng mùa dông bão
ngày còng lưng với chiếc đạp thồ
đêm vật vờ
quanh ảo-vọng-hư-vô
vợ con-một bầy người đói ốm
chuyện có gì lạ đâu
như bông hoa héo sớm
lớn lên thời miền Nam chột thui
ngút cháy lên, quê-hương bom đạn
súng trên tay người tranh nhau hơi thở
những thây ma, những con chốt chết trôi
anh ra đi từ độ
anh bạn lính-sài-gòn sao vẫn chưa về
Chiều nay qua rồi mùa gió chướng
bao năm qua súng đạn chiến-trường
tôi vật vờ trôi ngày tháng áo cơm
cũng từng một thời
làm người lính-sài-gòn ảo tưởng
tuổi bốn mươi rồi
(như ai đang bỏ vào tay đóm than cháy bỏng)
cuộc đời hoài đeo bóng đen xưa
anh đã về chưa
ơi người bạn lính-sài-gòn năm ấy.
Bao phen đói lạnh nghèo nàn
mấy ai đổi đời trở lại
anh bạn lính-sài-gòn
đêm nay gò lưng đạp thồ khốn khổ
đường còn xa
và gian nan hầm hố
...đời thường lại quá gần
đưa anh qua bên đó .
Anh sắp về chưa
đêm nay ngày mai
sẽ không bao giờ tới nữa
đời buồn không anh bạn lính-sài-gòn?
Huy Uyên