Thả Lá Trên Sông - thơ Nguyễn An Bình
Xưa em chải tóc dưới trăng
Sợi thương rơi mất sợi buồn
theo ai?
Yêu người mấy sợi tóc mai
Lòng gương ý lược trâm cài
đợi nhau.
Rồi em thả nón qua cầu
Lỡ tay rớt trấp lỗi cau cùng
trầu
Đêm về nghe nhịp thở đau
Em vô tình để trái sầu mồ
côi.
Tôi về gởi gió theo mây
Mây bay theo gió biết đời nào
nguôi
Mùa xưa trăng rụng mất rồi
Nhớ em chải tóc một thời xuân
xanh.
Chiều nay thả lá trên sông
Thả bao phiền muộn theo dòng
nước xuôi
Nhủ lòng em của tôi ơi
Gặp người xưa bỗng…ừ thôi lại
chào.
Tháng 3/2015
Nguyễn An Bình