Monday, July 13, 2015

Một Dòng Thơ Trong Lành - Cao Mỵ Nhân
  
Vào dịp cuối năm, ngồi đọc thi phẩm Đường Tình Soi Bóng của nhà thơ Mặc Lan Đình với câu:

            Em đếm mùa thu qua sắc lá
            Ta dồn thương nhớ hẹn mai sau.
            (Đường tình soi bóng của MLD)

Tôi thầm hỏi thời gian có lúc nào dừng lại, để nhà thơ viết những dòng...sôi nổi hơn, khắc khoải hơn.

Vì sau đó, tôi tiếp tục đọc toàn tập Đường Tình Soi Bóng, để nhận ra rằng: Mặc dầu ước mơ có ngày được cùng em thơ soi bóng chung trên đường tình, thật là êm ả, thanh bình và ước lệ qua thơ, trong thơ:

            Nhớ ai ra ngõ nhìn phương ấy
            Chỉ thấy mây tầng trắng trắng phau
            (Mùa Thu Gợi Nhớ MLD)

            Buồn trông ra cửa bể
            Ôi, nhớ thương nhạt nhòa
             (Nhớ Về Phố Hội MLD)

              Nhưng ta vẫn mãi còn chia cách
              Vời vợi nghe lòng thương nhớ thêm
              (Tháng Chín Qua Rồi MLD)

              Chiều ba mươi Tết ra đầu ngõ
              Cứ đứng nhìn lung một góc trời
              (Nỗi Niềm MLD)

              Mỗi chiều ra đầu ngõ
              Đứng nhìn mong khoảng trời
              (Quê Hương Tìm Lại MLD)

Tôi phải dẫn chứng nhiều thơ Mặc Lan Đình để đi đến một bảng phân tích đầy đủ đối với tôi, người cũng làm thơ như tác giả, nơi Đường Tình Soi Bóng.

1. Một (hay có thể nhiều hơn) cuộc tình khởi từ tuổi thiếu niên, em 15, anh 17, hay quanh lứa tuổi này:
  
           Từ đó tôi mang một bóng hình
           Của người em nhỏ cánh hoa xinh
           Chưa từng gởi gắm lời tâm sự
           Chưa một lần hôn đóa mộng tình
           (Cô Bé Ngày Xưa MLD)

Chàng trai lớn lên, đáp lời sông núi, đã lên đường trấn ải, rồi cuộc thế đổi thay, tan hàng, rã ngũ, người đi tù, kẻ ở tội, còn đâu giây phút mộng mơ. Rồi chàng trai ấy ra đi, yêu đương xếp lại, nhớ thương ùa về, đối mặt với gian truân, trôi nổi, để cuối cùng ở một thực tại:

            Đêm nay lại thấy hạt mưa nầy
            Rớt ở đầu hiên, mái phía tây
            Dĩ vãng ùa về như thác lũ
            Một thời xuân thắm vẫn còn đây
            (Những Giọt Mưa Đêm MLD)

Cuộc sống không phải kết toàn mộng, tuổi đời không phải lúc nào cũng trẻ trung, lạc quan nơi xứ người, thì hình ảnh quê hương vẫn thường khi ẩn hiện trong tâm hồn thi sĩ. Do đó, tình yêu lứa đôi đã hòa nhập vào tình yêu đất nước, có dịp trở về chốn cũ, cảm thấy lạc lõng trên quê hương của mình.

           Mãnh đất vườn xưa nay mất dạng
           Về quê ma chẳng thấy quê nhà
           Về quê lại thấy buồn man mác
           Như thể muôn trùng mất dấu ta
           (Quê Hương Mất Dấu MLD)

2. Tình yêu quê hương đất nước qua thơ Mặc Lan Đình được trải dài trong suốt tập thơ, đến nỗi tôi bị lởn vởn ảnh hình một thanh niên đã bước vào tuổi trung niên, tất nhiên đã có một hoàn cảnh mới, nhưng anh ta lại cứ khắc khoải nhìn về chân trời cũ, thăm thẳm xa:

          Ta gọi tên người khắp núi sông
          Từ trong tiềm thức cõi mênh mông
          (Bóng Thời Gian MLD)

Tháng, hoặc đôi lúc, nơi thơ cũng bừng lên niềm hy vọng, quê hương đẹp bóng cờ vàng, anh về chung lối mộng cùng em, nhưng ít hơn những bài thương nhớ em nơi quê hương miền Trung có phố Hội, Qui Nhơn vv...

3. Đường Tình Soi Bóng của Mặc Lan Đình xử dụng nhiều nhất là thể loại thất ngôn, thơ mới kiểu 8 chữ, một số bài Đường Luật, ít bài ngũ ngôn. Đặc biệt có mấy bài lục bát, và phải nói lục bát Mặc Lan Đình thật hay:

            Đã nghe tiếng gọi thiên thần
            Xin cho tôi được một lần yêu em
           (Giao Mùa MLD)   

Toàn bài Vầng Trăng Lẻ Bóng thật toàn bích cả về nghệ thuật, lẫn kỹ thuật lục bát:

           Ngẩn ngơ nhặt mảnh trăng buồn
           Ném vào đáy biển cho hồn bớt đau
           Ai ngờ trăng lại chao mau
           Sánh lên mặt nước vàng au cuối trời
           Lòng ta buốt giá tơi bời
           Mà trăng thì vẫn muôn đời lặng câm
           Hỡi người tình cũ xa xăm
           Có còn mơ ngắm trăng rằm như xưa
           (Vầng Trăng Lẻ Bóng MLD)

Qua thi phẩm Đường Tình Soi Bóng của Mặc Lan Đình, tôi mới thấy là: đừng nghĩ phải có dáng dấp thi sĩ mới là Thi Sĩ, mà thi phong, thi cốt chỉ thực sự thơ, thơ mới thật Thơ được.
Đọc Đường Tình Soi Bóng của Mặc Lan Đình quý vị sẽ rất yêu những lời thơ trong sáng, an lành và thanh thản.

Tôi nghĩ đau không cần phải xoáy vào lòng những mũi tên thù cuộc thế, tình trường...vv
Khổ không cần phải rên xiết, nghe như máu chảy, lệ rơi. Thơ Mặc Lan Đình mang chút bồng bềnh thi âm, thi vận, ngôn ngữ, nhạc điệu của các nhà thơ tên tuổi cận đại Vũ Hoàng Chương, Đinh Hùng. Nên có thể nói, thơ ca của Mặc Lan Đình tưởng bình dị, chân phương, song quả là điêu luyện, bảo thủ luật lệ thơ một cách chặt chẽ.

           Chữ nghĩa mở toang vòng vũ trụ
           Văn chương hòa nhập cõi huyền cơ
            (Mời Nhập Hồn Thơ MLD)

Vâng, xin mở rộng tâm tư tình cảm để đón nhận một hồn thơ thanh bình nhân ái, một người thơ luôn soi bóng mình trên dòng sông dĩ vãng, và mãi sống âm thầm nơi vùng núi buồn câm, chắt chiu kỷ niệm...thời nào đã yêu, để thủa này nhớ mãi...

Hawthrone 19-6-2015
Cao Mỵ Nhân