C âu Hỏi Của Thời Gian - thơ Nguyễn An Bình
Anh hỏi em sông dài chia mấy
nhánh
Mà thương thầm “con cá lội biệt
tăm”
Cơn bão rớt đêm qua còn sót lại
Tiếng nguyệt cầm thao thức mãi
dư âm.
*
Anh hỏi em đường tình phân mấy
ngã
Mà đi hoài sao chẳng thấy được
nhau
Con phố nhỏ ngày xưa mình đi
học
Còn đâu đây hương ủ mối tình đầu.
*
Anh hỏi em chiếc cầu xưa mấy
nhịp
Sao thuyền đi không thấy nhớ
quay về
Cá về đồng quẩy theo mùa nước
lớn
Điên điển vàng dờn dợn bến sông
quê.
*
Anh hỏi em dòng đời bao nhiêu
mặt
Vừa quay lưng đen trắng đổi
thay rồi
Tiếng dế gáy râm ran mùa gặt
mới
Gốc rạ vàng còn bông lúa nào
rơi?
*
Anh hỏi em mưa đầu mùa mấy hạt
Hạt nào rơi trên má hóp vai gầy
Mắt ai ướt anh ngỡ rằng em khóc
Hiu hắt lòng ngậm thở gió heo
may.
*
Ta hỏi nhau- mắt u buồn lặng
lẽ
Dâu bể đời người biết kể ai
nghe
Tình yêu đầu em giữ giùm anh
nhé
Áo thời gian muôn thuở chẳng
quay về.
Tháng 8/2013
Nguyễn An Bình