Một Trang Kỷ Niệm - thơ Cao Mỵ Nhân
(Viết tặng nữ sĩ Đinh Thị Thục Oanh,
phu nhân cố
Thi sĩ Vũ Hoàng Chương, hiền tỷ cố Thi sĩ Đinh Hùng)
Chị nằm gối
mỏi, tay quơ
Không yên,
mỗi lúc lại quờ quạng đau
Không rền
rĩ, nén u sầu
Miệng cười
lơ đãng lắc đầu ngẩn ngơ
Thầm thì chị
nói như mơ
“Đã lâu lắm
biết em thơ xa rồi!”
Em về thăm
chị, vui chơi
Nhưng nay
chị chẳng còn lời uyên nguyên
Chị nằm nói
nhỏ huyên thuyên
Nhờ em sửa
quạt máy thêm quay vù
Quạt đâu mê
loạn lu bù
Mà trong
tâm tưởng chị mờ nỗi chi
Có lần chị
dỗi quay đi
Vừa sau cơn
tủi, má kề bàn tay
Thoắt đâu
giọt lệ vơi đầy
Chút băn
khoăn giữa nửa say nửa thường
Chị nằm, ôi
chị buồn thương
Cố nhân thi
sĩ bá vương thuở nào
Ảnh hình
bái vọng trên cao
Tứ thời vẫn
một “thi bào” chở che
Ngày em
chưa rời quê đi
Vẫn thường
cùng chị lê thê tháng ngày
Bán rong một
giỏ xách tay
Rồi về nhà
đọc thơ say, thơ cuồng
Đinh Hùng cạnh
Vũ Hoàng Chương
Chị cười để
họ tọa đàm với nhau
Hương trà
tưởng niệm xưa sau
Không quên
một buổi niềm đau ủ đời
Giờ thì chị
ngó chơi vơi
Nhắc từng
tên của ai ai khắp miền
Nỗi xưa bảng
lảng ưu phiền
Những trang
quá khứ đang biền biệt xa…
Sàigòn
3/2/2004
CAO MỴ NHÂN