Bạn Về Thăm - thơ Hoàng Yên Lynh
Nhà tôi nghèo vách lá cột xiêu
Bạn về thăm ngậm ngùi ái ngại
Bao nhiêu năm vẫn sờn vai áo vải
Nỗi nhọc nhằn chưa thoát đôi vai.
Ngày tiễn bạn bên chân đèo gió lộng
Tự nhủ với lòng
Cái khổ đã thành quen.
Bạn về thăm bạn đã chẳng quên
Nơi quê nhà một thời cay đắng
Bạn bước đi bên đời hi vọng
Tôi hạnh phúc giữ trọn tấm lòng.
Đôi bạn già lại nhớ thời tuổi trẻ
Khoác áo chinh nhân đáp lời sông núi
Đôi bạn già xót xa trong lặng lẽ
Giấc Nam Kha tóc đã úa sương chiều.
Bạn thăm tôi vẫn rượu không thuốc thiếu
Có nụ cười ấm lại bờ môi.
HOÀNG YÊN LYNH
B'lao 2015