Trước Lúc Vu Quy - th ơ Nguyễn Trãi
Thôi ta đã lỡ chuyện trăm năm
Em hãy về đi giấu kín thầm
Gói trọn tình mình theo rẽ bước
Em về chốn ấy có xa xăm.
Dáng bóng hình
anh mãi dẫu vương
Dìu em gót mộng
chuyện là thường
Đưa em phút cuối
lên màu mắt
Đan kín hồn anh một
vết thương
Sẽ cũng có ngày nắng nhạt phai
Yêu thương chốn cũ bớt miệt mài
Nghìn trùng cách trở ngăn niềm nhớ
Nẻo
vắng tình buồn chẵng mấy sai
Ngày
mai dẫu bước lúc sang sông
Cố
tránh nhìn anh khỏi chạnh lòng
Hãy
nuốt ngăn dòng rơi ướt lệ
Xem
như dáng cũ cũng như không
Nguyễn Trãi