V ụn Vặt Đời Thường - thơ Lý Hiểu
Sáng đọc tin quê nhà đổi mới
Vẫn Đông Tây đụng chạm liên hồi
Lo non sông vướng vòng nô dịch
Mắt mẹ buồn hồ lệ chẳng vơi
Ngày bó gối
nhìn bầy cá lội
Mấy bông hoa đã sớm tàn rồi
Buồn lên mạng thấy tin bằng hữu
Sạch nợ đời an giấc nghỉ ngơi
Đêm ngủ mơ nghe bom pháo dội
Đường Trường sơn rải rắc xương phơi
Mẹ cô đơn thẩn thờ bên suối
Kiếm xác con băng mấy núi đồi
Đất Bắc Mỹ ngày qua rất vội
Đông chưa tàn tuyết phủ nơi nơi
Quê hương giờ chúa xuân đang lại
Có bướm bay, mai nở đẹp trời
Được ở nhà - chùa bà cả đọi
Tết tha hương vắng bạn thăm chơi
Hòm thư tín chán không thèm mở
Đáo hạn rồi lo nợ gấp đôi
Lại giở chứng xe tàng lắm tội
Máy khi không tắt ở lằn vôi
Cạn tiền rồi hết đường tu bổ
Bãi rác hoang đem bỏ xế tồi
Chuyện thế gian hoài công nghĩ ngợi
Dầu buồn hiu cũng nhếch môi cười
Nghe thân xác báo hồi suy yếu
Trượt dốc đời e bỏ cuộc thôi
Ước lúc chết hồn nương gió lộng
Như xa chơi chẳng có tăm hơi
Cõi thiên đàng khó lòng bay tới
Hóa dã tràng đùa sóng biển khơi
Lý Hiểu
VA.02/2015