Tuesday, March 24, 2015

Thơ Xướng Họa 
                 - Thy Lệ Trang, Sông Thu, Hải Rừng, 
         Văn Thanh, Nguyễn Đắc Thắng, NS, Như Thu, 
      Trần Văn Hạng, Võ Đình Cử, Ngọc Ẩn Nhi Huyền, 
   Hoàng Từ, Võ Làng Trâm













bài xướng

NHƯ MÙA XUÂN ĐÃ ĐẾN...
Thân tặng huynh THỤC NGUYÊN-SÔNG THU và nhóm PHỐ BIỂN

Một bức tranh và một tập thơ
Cho hồn em lạc giữa vườn mơ
Mùa xuân bước nhẹ...dường e ấp
Chim chóc đầu cao...đã đón chờ
Áo mỏng ai bay vàng nắng lụa?
Trời xanh sóng gọi trắng đường tơ
Qùa xa cũng đủ nồng hơi ấm
Như nhấp rượu chiều...say ngẩn ngơ!
                                Thy Lệ Trang

bài họa

MỘT TRỜI THƠ...

Đơn giản mà trông lại rất thơ
Một phòng khách nhỏ đẹp như mơ
Dịu dàng thiếu nữ duyên e ấp
Lưu luyến thuyền trăng lái đợi chờ
Trầm bổng đàn ngân đôi nốt nhạc
Phập phồng gió thổi bức màn tơ
Không gian ấm cúng và tao nhã
Ai đến đây rồi chẳng thể ngơ !
                             Sông Thu

MÙA XUÂN CÒN MÃI

Mùa xuân nắn nót nặn bài thơ
Ngắm nghía cây cành nhú nụ mơ
Sung sướng ta nằm thân gió mỡn
Chập chờn ả ngũ đêm trăng chờ
Trời xanh nắng ấm trôi bàng bạc
Lụa mỏng hương nồng gợi tóc tơ
Hỡi áo ai bay hoài mộng mị
Tình yêu vẫn mãi thấy lơ ngơ
                            Hải Rừng

XUÂN VIỄN XỨ

Mùa xuân viễn xứ đẹp như thơ
Trăng nước thuyền ai đậu bến mơ
Biển Hẹn tập thi đà mở sẵn
Tầm Dương mỹ tửu vẫn mời chờ
Tri âm khúc nhạc đầy ân sũng
Tri kỷ bạn cùng nghĩa tóc tơ
Số kiếp đa đoan, đời ấm lạnh
Chút tình thân hữu chẳng đành ngơ.
                                    Văn Thanh

NGẨN NGƠ
Hoán vận

Xin gửi đôi lời đến bạn thơ
Ta người lữ khách chẳng mong chờ
Tàu mang tâm huyết gieo hoài cảm
Ga đón thân tình gợi ước mơ
Lắm lúc ga buồn trông bóng hiện
Nhiều khi tàu đọng trách duyên tơ
Hãy tin tưởng nhé đời luôn đẹp
Đừng để cho lòng thêm ngẩn ngơ!
                           Nguyễn Đắc Thắng

XUÂN ĐẾN XỨ LẠNH

Hôm nay xuân đến đẹp như thơ
Xứ lạnh  mang nhiều nỗi ước mơ
Nắng thắm, hoa tươi, người sẽ đến
Chồi non, lộc biếc, nụ mong chờ
Bầu trời trong sáng, mây đan vãy
Rặng liễu xanh mơn, mộng dệt tơ
Phòng khách gia đình sao ấm cúng
Bình bông, Phố Biển chớ làm ngơ!
                                           NS
                                       Canada

THIỆP HỒNG
Nhìn tranh cảm tác

Hai nàng sánh bước dáng ngây thơ!
Tìm đến nhà thầy giải giấc mơ
Thắc mắc mấy điều lòng ngại hỏi
Ngập ngừng đôi phút mắt giương chờ
Qủe xăm mách bảo tròn duyên nợ
Số mệnh an bày đẹp mối tơ
Thỏa dạ thẹn thùng cười khúc khích
Thiệp hồng chuẩn bị dễ nào ngơ!
                                     Như Thu

HOÀNG HÔN

Trời chiều bảng lảng tựa bài thơ
Sợi nắng buông mành gọi chốn mơ
Dãi sóng lụa vàng chao nắng dỗi
Khúc xanh núi thẳm phủ sương chờ
Con đò soi nước xe làn tóc
Cô lái ru mình rọi kẻ tơ
Cảnh đẹp hữu tình - Tranh thủy mặc
Tao nhân sao nỡ ngoảnh làm ngơ.
                             Trần Văn Hạng

QÙA QUÊ MẸ

Hởi người lưu luyến một vần thơ
Ý tưởng hồn nhiên thật mộng mơ
Chứa đựng tâm tư hằng ngóng đợi
Mang đầy tình cảm luống trông chờ
Bóng hồng tha thướt bay trong gió
Duyên thắm mượt mà kết mối tơ
Qùa cáp chân thành nơi quê mẹ
Mong sao sưởi ấm nở nào ngơ.
                           Võ Đình Cử

CẢM HỌA VỚI NÀNG THƠ

Đầu xuân cảm họa với nàng thơ
Chia sớt" hoài hương"( *) thỏa ước mơ
Cánh nhạn trao lời ai ngóng đợi
Thuyền văn tải ý bạn mong chờ
Tình quê đất mẹ vang lời tưởng
Bến lạ xứ người rộn tiếng tơ
Cách trở trời tây lòng cảm mến
Ngày về họp mặt dạ đừng ngơ.
                        Ngọc Ẩn Nhi Huyền.
(*)-Hoài hương- nỗi hoài vọng nhớ quê khi xuân về Tết đến.

CHO ĐỜI TỎA NGÁT

Hoàng gia kết lại bởi vần thơ
Thắm thiết bao lời đẹp giấc mơ
Nghĩa nặng anh em luôn trông ngóng
Tình sâu bạn hữu mãi mong chờ
Quê hương để lại muôn điều nhớ
Đất mẹ lưu truyền lắm mối tơ
Tặng vật trao nhau làm kỷ niệm
Cho đời tỏa ngát chẳng hề ngơ.
                            Hoàng Từ

           TÌNH THƠ

            Qùa xuân gói ghém mấy vần thơ
            Gửi đến Hoàng Gia chút ước mơ
            Chúc khỏe- xướng bài không phải đợi
            Mừng vui- họa đáp chẳ̉ng cần chờ
            Vườn nhà chung sức cùng ươm kén
            Sân bạn góp phần cứ nhả tơ
            Xa xứ về già ai chả nhớ
            Đôi khi lẩn thẩn tưởng ngu ngơ...
                                    Võ Làng Trâm