Niệm Khúc Mưa Xuân - thơ Ngưng Thu
Chuyển trời ...mưa, mưa lạnh, gió thoảng mái hiên buồn,
Ta ngồi nhai nỗi nhớ, mây trên trời mây luông.
Khoả vào lòng mênh mông, chút tâm tư giá buốt,
Vách không chừng não nuột, từng kỉ âm vọng về.
Khoả vào lòng mênh mông, chút tâm tư giá buốt,
Vách không chừng não nuột, từng kỉ âm vọng về.
Đông vào
hồn thiết thê, giấc mơ đưa vẵng tiếng,
Vườn sau con chiền chiện cất lời say hương tình.
Vườn sau con chiền chiện cất lời say hương tình.
Mùa xuân
bỗng giật mình, nụ hoàng hoa chớm nở.
Ừ! thì ra mưa nhớ. Ừ! thì là mưa xuân.
Có chi mà bâng
khuâng, có chi mà thê thiết,
Vạt nắng nào
có biết màu mưa làm nên thơ,
Hạt mưa làm
cơn mơ êm đềm ru khoảng mộng.
Cánh đồng thơ
lồng lộng, hồn thơ vào phiêu du.
Đất trời
nhớ mùa thu, lá say chiều lá hát,
Khúc yêu
thương dào dạt, thả hồn cơn mưa chiều.
Ta nhớ
người ta yêu mùa xưa nghe lá rụng...
Phím dương
cầm bung tiếng gọi mùa thu quay về.
Mưa vào
hồn đắm mê, ta say chiều ta nhớ...
Hạt mưa ơi
cứ ngỡ, lạc vào niềm riêng ta.
Mưa vào
hồn thiết tha, mưa vào hồn câm nín ...
Cơn mưa
nào an tịnh, cho ta vào cơn mưa...
Ngưng Thu