Sunday, March 22, 2015

Nào Hãy Cạn - thơ Phan Minh Châu












Nào hãy cạn đừng ép lòng nhau nữa
Tháng giêng xanh ta cạn nốt ly này
Những ngày tháng chạy ăn lo từng bữa
Qua tết này như gió thoảng mây bay

Nào cùng đếm 1..2...3 cùng cạn
Rồi mai đây mỗi đưa một phương trời
Đứa chạy vào Nam, đứa xuôi ra Bắc
Kiếm đồng tiền lương thiện đến hụt hơi

Ba bữa tết r nhau về chạm mặt
Có thấy đâu? Hoa đã rụng bên thềm.
Đứa trầy trật chuyện đoàn xe trễ tết
Đứa nhức lòng chờ đợi chút lương thêm.

Nghĩ trăm thứ phải lo mà thấy sợ
Dành dụm cả năm chỉ đủ đôi ngày
Cũng không phải xài sang như thiên hạ
Chưa hết MÙNG đã thấy trắng đôi tay

Thôi cùng cạn hỡi những thằng tri kỷ
Những con ma men theo suốt cuộc đời
Mai công việc mỗi thằng đi mỗi ngã
Đã chắc gì gặp lại buổi chia phôi .

Còn chút rượu lưng chừng trong đáy cốc
Ta chia nhau tình nghĩa phút giây này
Còn một chút ít mồi trong đáy chén
Thì ngại gì không mượn giãi cơn say .

Rượu không thiếu nhưng mà thôi tạm đủ
Ấm lòng nhau trong suốt những ngày xuân
Cành mai nõn trước sân nhà đã rũ
Hoa trong vườn đã nát nhuỵ, phai hương

Thôi hẹn gặp lại nhau mùa xuân tới
Năm nay Dê nhưng nhớ chớ đừng Dê
Buổi xui xẻo tốn tiền lo chạy tội
Đợi sang năm rước KHỈ thiếu chi mề . 

            PHAN MINH CHÂU