Mùa Hạ Ở Sài Gòn - thơ Huy Uyên
Lời ca đêm về theo trăng tròn khuyết
lòng chừng chùng nhịp tơ vương
ở lại với người đôi mắt
hương trôi theo chiều sắc dạ-lý-hương .
Trong cơn mưa mùa hạ em về
khúc xanh xao chợt buồn quá đổi
thôi tình là giấc mơ trôi
đứng cuối phố
trông bước người xao xuyến mãi .
Có lạnh lòng đêm khuya quán vắng
bỏ lại tình năm tháng lỡ làng
ly rượu chờ đợi ai sao cay đắng
không hết chiều đi rồi mùa hạ kịp theo sang .
Những bông trà-mi đêm ngủ bồi hồi
nhà ai bên sông hắt đèn bên cửa sổ
những ngày xưa lặng lẽ cuối trời
bên người quắt quay nỗi nhớ .
Sài-Gòn mùa hạ vội vàng qua đêm nay
sân ga vắng tàu về im lặng
dĩ vãng treo cao,trời và sương mây
bỏ lại nghĩa-trang-lòng
đìu hiu nở chi hoài hoa dại trắng .
Bên kia Thủ-Thiêm trời thả gió
mênh mang nhớ người
trong đêm bước hoài lầm lủi
em trở về khâm liệm tình tôi .
Thôi ai đi theo một trời lá đỏ
Sài-Gòn và mùa hạ về
Pennsyl.có nhớ .
Huy Uyên