Mây Về Đỉnh Núi - thơ Thế Lộc
Giang Hà, Giang Hà
Người đã phụ ta
Bỏ thuyền, bỏ bến đẩy ta xa bờ
Đá mòn, nước cũng bơ vơ
Gừng cay muối mặn ngẩn ngơ ngậm ngùi
Tấc lòng dằng dặc không nguôi
Một người hóa đá đợi Người bỏ đi
Trăm năm lỡ cuộc xuân thì
Nghe trầu cau khóc biệt ly trùng trùng.
16.03.2014
Thế Lộc