Tuesday, March 31, 2015

Lời Cha Nói Với Con Sơ Sinh - thơ Sông Thu









Ta gặp cội nguồn trong dáng con
Mẹ vừa vượt cạn được vuông tròn
Con trong bóng tối ra vùng sáng
Sợ hãi nằm co quắp, đỏ hon.

Mở mắt đi con, đối diện đời
Tự thân vận động một mình thôi
Ngày trong bụng mẹ luôn luôn sẵn
Dinh dưỡng nuôi con đến tận nơi.

Bụng mẹ, căn phòng thật ấm êm
An tâm, con ngủ giấc say mềm
Hạ nồng, đông lạnh luôn là ấm
Ngày tháng  mơ màng giữa mộng yên.

Bây giờ nôi sắt rộng thênh thang
Ánh sáng ban ngày quá chói chang
Đói bụng, thức ăn không có sẵn
Đành oa oa khóc, tủi vô vàn.

Bài học đầu tiên đó, hỡi con
Đây bầu sữa mẹ đã căng tròn
Ngậm vào và bú, ngoan đi nhé
Nguồn sống đang vào thân thể con.

No rồi, mở mắt để nhìn xem
Phân biệt ban ngày hay bóng đêm
Chõi đạp chân tay, người ngọ nguậy
Là bài thể dục tự làm quen.

Rồi đây từng bước lớn khôn lên
Con sẽ không ngừng học hỏi thêm
Sướng khổ do mình là chủ yếu
Đường đời không chỉ cỏ nhung mềm.

Rồi con sẽ thấy ở trên đời
Thuận lợi, khó khăn luôn sánh đôi
Giữ vững bàn tay và khối óc
Niềm tin, hy vọng sẽ không vơi.

Được sống đã là một sũng ân
Trăm năm thoáng chốc, ngắn vô ngần
Con đừng bỏ phí từng giây phút
Hãy nhớ, thời gian cứ cạn dần...

Hãy sống hết mình đi, nhé con
Đường đời dù vượt suối, trèo non
Gập ghềnh hay bám đầy gai góc
Chân bước hiên ngang, đá cũng mòn.

Sông Thu