Tuesday, March 31, 2015

Dấu Yêu Xưa - Lê Mai Lĩnh
viết ngắn









Cảm ơn trò vẫn dành cho thầy những nồng nàn xưa, những dấu yêu cũ.
Mười lăm năm qua, giữa chúng ta, chẳng ai quên ai.
Trò vẫn còn nhớ thầy tiếng thơ hào sảng
Thầy vẫn còn nhớ trò chất chứa một dòng sông SEIN và một tháp Eiffel
Trò là sự hoà hợp giữa PARIS và HÀ NỘI.
Trò não nùng vừa đủ đẹp để thầy phải đứng xa thật xa trò ngày ấy.
Thầy biết thầy và thầy biết trò
Nên không thể lại gần
Chứ chẳng vì sao mà thầy hững hờ.
Trò ơi
Nhà thơ Xuân Thiên Vị ơi.
Thầy nhớ những đêm, sau khi làm xong một bài thơ mới
Từ New Jersey, qua phone, trò đọc cho thầy nghe để góp thêm ý tưởng.
Những bài thơ ca tụng người lính đồng minh và người lính Việt Nam Cộng Hóa của trò, từ dạo đó, 15 năm xưa
đã làm thầy hãnh diện.
Thầy tin tưởng nơi trò.

Nên hôm nay
Cái việc tổ chức cựu bình Hoa Kỳ mua bẳm quyền bài thơ của trò để họ dịch sang tiếng Anh để khắc lên tượng đài
Kỷ niệm người lính Mỹ là điều thầy không lạ.
Phải chăng đó là lý do trò mua ủng hộ cho thầy 20 TUYỂN TẬP LÊ MAI LĨNH như một sự biết ơn.
Cảm ơn em, cảm ơn ta, giữa chúng mình là những người lương thiện.

Thấy cũng cảm ơn trò câu nói làm thầy "mát ruột , mát gan"
"Thầy chỉ cần mang sách của thầy sang cho mọi người thưởng thức. 
Và mang theo qua nhạc sắc thi sĩ cho mọi người chiêm ngưỡng
Mọi điều khác đã có học trò và bạn bè trò lo."

Thầy đã là người sung sướng nhất thế giới Việt Nam Cộng Hoà.

Nhớ xưa,
Những ngày xe bon bon xa lộ
Nhớ xưa
Những chiều họp mặt văn chương
Nhớ xưa
Những cuộc rượu tàn canh gió lộng
Với những ông thần nước mặn Trần Hoài thư, Lâm Chương, Trần Trung đạo, Dư Mỹ, Hoa Văn, Lẽ Mai Lĩnh, Trần quán Niệm, Huỳnh Văn Phú, Hà Kỹ Lam. Phan xuân Sinh, Lương thư Trung..
Nhớ xưa,
Bên lò sưởi mùa đông Bắc Mỹ, những bà thần nước ngọt XUÂN THIÊN VỊ, HẠ THI NHÂN, NGÔ MINH HẰNG, Lê Quỳnh Mai, Phan Thủy Trang, và các nữ tướng phu nhân của quí văn hào, thi bá Trần Hoài Thư, Trần Trung Đạo, Lâm Chương, Dư Mỹ, Phan Xuân Sinh chụm đầu cười vui tâm sự giữa lúc các đấng phu quân cạn lý đầy đầy lý cạn , nhấm nháp thâu đêm. 

Mười lăm năm rồi, phải không em, trò XUÂN THIÊN VỊ.
Tiếng phone sáng nay trò mời thầy sang dự lễ khánh thành tượng đài chiến sĩ VNCH tại thành phố Philadelphia ngày 26/4 đã làm thầy sống lại ký ức xưa.
Đã 15 năm rồi XUÂN THIÊN VỊ nhĩ.
 Ngày đó tại sao anh không yêu em ?
Ngày đó anh làm sao có thể yêu em, khi anh tự biết chính mình và lòng mình chưa thể.
Nếu là hôm nay của ngày xưa ấy, thầy sẽ lùi sau ba bước và chạy nhào tới 100 bước để ôm em./trò.
Nhưng tất cả chỉ còn là kỷ niệm.
Xin cho anh được nói lời cảm ơn với quá khứ LÀ MAY QUÁ NGÀ ĐÓ THẤY ĐÃ KHÔNG YÊU TRÒ/ANH ĐÃ KHÔNG YÊU EM.
Chinh nhớ thế mà hôm nay chúng ta vẫn còn đẹp trong lòng nhau và mãi mãi đẹp trong lòng nhau.

Gởi em , dấu yêu xưa vài dòng hồi ức.
Cảm ơn em đã gọi phone.bắt lại nhịp cầu tình cảm , nối lại con đường tình xưa, văn nghệ văn chương
Dẫu vài cái quàng vai, nắm tay, ghì sát thân nhau cũng đã không làm nên chiến tranh

Nhờ vậy, thế giới vẫn hòa bình
Thế giới trong lòng chúng ta
Phải thế không Nhà Thơ XUÂN THIÊN VỊ
Cảm ơn em đã mua nhiều sách.
Cảm ơn em đã chuẩn bị cho thầy một buổi RA MẮT SÁCH tại PHILADELPHIA
Cảm ơn trò đã giúp thầy như đang mới vào HỒI XUÂN MUỘN.
Cảm ơn em
Cảm ơn trò
Em của HÀ NỘI, cũng là em của PARIS.

LẼ MAI LĨNH
26/3/2015