Monday, February 2, 2015

Đường Tình - thơ Lê Mai Lĩnh










Trên con đường mỗi ngày em vẫn đi qua
Đêm nay anh cũng đi qua
Tìm em ư, không hẳn đã như thế
Em ở đâu- trong lòng anh. Đâu phải hoài công
Sáng mai nay anh thức dậy cùng với tiếng còi tàu
Cũng thức dậy trong anh lòng khát khao thèm đi
Dẫu chưa biết nơi sẽ trở về
Nhưng ra đi, lên đường, khởi hành
Sao hấp dẫn anh đến thế.
Cũng muốn đi hòai, đi hòai cho tròn một đời
Cầm tinh con ngựa
Tóc em ngắn quá, không trói được vó câu của anh
Duy chỉ có nụ cười và đôi kính cận
Giữ chân anh như một thứ ngựa què
Một thứ ngựa què, buồn quá phải không em
Suốt đời quẩn quanh bên máng cỏ
Không, anh phải đi thôi
Em làm một đời hải đăng nhé
Hãy tô một chút môi son mỗi lần đến với anh
Một chút thôi, em nhé
Và kẻ nhẹ thêm một đường mắt thật mỏng, mầu xanh
Để thấy đời còn hy vọng
Vâng, đời vẫn còn hy vọng.
Sau cơn mưa đêm, sáng mai này trời mát rượi
Em thấy không, cỏ cây phục sinh
Và trong lòng anh cũng phục sinh
Dẫu không có chim hót trong vườn nhà ai kế cận
Nhưng vẫn có tiếng líu lo trong lòng anh
Khi nghĩ tới em
Một tách cà phê và bốn điếu Hoa Mai nằm trước mặt
Trên tay anh đang đốt điếu thứ năm
Dẫu dốt tóan nhưng anh biết mình sẽ đốt hết chín điếu
Hại sức khỏe chăng, điều em vẫn thường căn dặn
Nhưng thưa cô nương, cô nương thấy hẳn
Dẫu không đi buôn nhưng anh vẫn tính
Một chút sức khỏe bỏ đi, cho đời một bài thơ
Anh đốt thêm điếu thứ sáu
Ngụm cà phê cuối cùng anh vừa uống xong
Nửa chừng điếu thứ sáu cũng vừa say
Chuyến xe búyt muộn sáng nay vừa đi qua
Anh phải lên đường cho một ngày mới
Trên từng thước đường hôm nay
Anh nhớ em biết mấy.

Lê Mai Lĩnh