Tuesday, February 10, 2015

Sớ Táo Quân Năm Ất Mùi - Giáng Ngọc













Tháng chạp ngày hăm ba
Họp thường niên đã đến
Nhà nhà tin chân ra
Thiên đình về họp khẩn
Lòng như còn lưu luyến
Một bà lại hai ông(*)!
Bước chân càng bối rối
Vợ ở nhà ai trông?
Nhá nhem trời chợp tối
Sao đông người lại qua?
Hóa ra chiều mát mẻ
Mình cũng thả tà tà
Thời buổi này văn minh
Ai thèm đi cá chép
Nào máy bay, xe bus
Cánh ngầm lặn im re
Vút vèo ô tô chiến
Đi nhanh còn về sớm
Kẻo bà xã đợi lâu
Hai táo mình chia nhau
Mỗi người làm một việc
Táo ta túi không tiền
Không có xe pháo ngựa
Không cánh cò lượn bay
Đành lang thang cuốc bộ
Đi đường nhìn mãi miết
Nào áo đỏ, áo xanh
Gái thời này bạo dạn
Hớ hênh ... lơ sao đành?
Xập xình vang tiếng nhạc
Cơ quan vui tất niên
Dzô dzô mừng tổng kết
Chạm ly cười huyên thuyên
Hoan hô thời vô sản
Cốt cán cứ sản vô
Hộ nào cũng ô tô
Vi la cùng cao ốc
Chưa kể nhà hàng gộc
Chưa tính khách sạn sao
Khu nghỉ mát cấp cao
Siêu xe ngồi đủng đỉnh
Nhà dát vàng óng ánh
Tận cùng dzét lô tô
Con cái xài tìền đô
Chú, cha lo xuất cảnh
Bà, mẹ ghiền mỹ viện
Nâng thiếu, cắt đi thừa
Ngày càng trẻ trung ra
Mô đen tóc vàng óng
Váy ngắn khoe lưng, mông
Đàn trai tơ lóng ngóng
Về khâu thức ăn uống
Tiền dư cũng nhịn thèm
Vì thế sự đo điên
Cái gì cũng hóa chất
Nhìn thấy mê con mắt
Ăn vào nhập viện ngay
Hàng Việt cũng đổi bì
Mát đờ in giả tuốt
Bệnh nhân bị mổ ruột
Đầy bụng đĩa thay giun
Rau cỏ thuốc diệt trùng
Trái cây nhiều thuốc giục
Căng tròn màu sáng rực
Dâng lên cúng tổ tiên
Hạ cỗ quăng vào sọt
Thịt thà càng thê thiết
Vẫn phải bán cùng mua
Sinh mạng ai nấy lo
Phách hồn ai nấy giữ
Lỡ có phát hiện ra
Cũng vài câu xin lỗi
Nhầm lẫn tí thôi mà
Có khi mang thêm họa
Nó trở cờ úp ngược
Phạt tù chẳng bỏ qua
Mang tội thằng vu khống
Phá hoại hàng nước ta
Giao hữu cùng anh ba
Gian hùng thời liệt quốc
Ngày càng chơi lấn lướt
Ta cổ ngắn lưng dài
Chịu nhiều cảnh lá lay
Hỡi trời cao có thấu
Búa Thiên Lôi đem giấu
Dùng búa riều lão mao
Đánh khẻ hươ thật cao
Nhỡn nhơ đời phạm pháp
Phê bình, rồi giáng chức
Xuống làm ông đại gia
Ngồi vuốt râu dưỡng già
Cận kề cô hầu nhí.
Chấm dứt thời bao cấp
Mở màn buổi bao che
Dù ô rộng phũ phê
Cây cao nhiều bóng mát
Lệch lạc cân bình đẳng
Cán lộn đầu lên mây.
Phất phới hơn cờ bay
Gieo hạt người niên bách
Đầu tư nhiều kế sách
Lọt sàng rơi xuống nia
Chân bước đi cà khia
Chờ nước ròng, nước lớn
Thương con cá lòng tong
Bị kình ngư nuốt gọn
Há miệng thì mắc quai
Phải bịt tai giả điếc
Thời trai trung gái liệt
Theo tiên tổ chầu trời
Còn lại đám dỡ hơi
Trèo lên cao chót vót
Những con sâu mọt thúi
Còn  sống hại đời người
 Biết khi nào chúng chết?
Xã hội được an vui
Quốc gia này thịnh vượng!
 Nhân dân được đổi đời
 Thỉnh cầu xin thượng đế
  Mau gọi Bao Thanh Thiên
  Cất cánh của thần tiên
   Hạ ngay xuống trần liền
   Địa giới là đất Việt
    Đem theo Long, Hổ trảm
    Trảm sạch bọn tham quan
    Bọn bán gian, bán nước
    Bọn ô dù xấc xược
    Mang bằng giả bằng gian 
    Kính tâu thượng đế tường
    Kính xin ngài kịp ban
    Cứu độ đất nước Nam
    Ngày mai thanh bình lại
    Dân chúng sống đàng hoàng.

Cẩn tấu,

(*) Hai ông, một bà (Táo) ở hai nơi
                
-Giáng Ngọc