Phải Chi... - thơ Nguyễn Trãi
Phải chi hôm ấy lần đầu
Đừng nhìn đôi mắt nhuốm màu yêu thương
Giờ đây đâu phải vấn vương
Thì đâu dệt mộng thiên đường ái ân
Đâu cùng nhịp thở lâng lâng
Ngất say tình ái phong trần mấy ai
Đường vào lối mộng thiên thai
Đưa em vào mộng canh hai mới vừa
Phải chi hôm ấy đừng mưa
Phải chi hôm ấy đừng đưa em về
Cuộc đời sao lắm tái tê
Nữa say tình ái nữa mê nhạc sầu
Kiếp người bước vội qua mau
Sinh ly tử biệt bể dâu thường tình
Trách thầm từ lúc thư sinh
Sao không gặp gỡ duyên mình nên đôi
Bây giờ ván
đóng thuyền rồi
Hoa kia có chủ ôi thôi lỡ làng
Đò chiều đưa tiễn sang ngang
Tình anh như đã bẽ bàng từ đây
Trái sầu ôm kín vòng tay
Tuyết rơi rớt rụng tháng ngày héo hon
Tình ơi đã hết vuông tròn
Ta ngây ngất tưởng như còn người yêu
Đèn đêm phố thị mưa chiều
Nhớ nhung kỷ niệm mang nhiều xót xa
Ngập lòng lối rẽ chia xa
Quạnh hiu chiếc bóng bên tà áo đen
Đường trần sao lắm bon chen
Nợ tình chưa dứt chong đèn ngẫn ngơ
Ngậm ngùi viết nốt bài thơ
Tặng người yêu cũ tình bơ vơ sầu
Nhắn em dù đã qua cầu
Vẫn thương vẫn nhớ vẫn sâu đậm tình
Cho vầng trăng
sáng lung linh
Vẫn soi bóng chiếc vẫn in dặm trường
Bao giờ còn kiếp tơ vương
Vẫn còn nhung nhớ còn thương nhau hoài
Nguyễn
Trãi
(Pháo thủ)