Wednesday, February 25, 2015

Niềm Riêng - thơ Song Nhị












Lâu rồi không viết thư cho bạn
Lâu lắm không làm thơ gửi ai
Bè bạn người thân đều trách móc
Việc mình mình biết nào ai hay

Công chuyện bộn bề trong cuộc sống
Thời gian vùn vụt bóng câu qua
Ước gì sáng tối mà nhàn nhã
Đọc sách nghe đài ngắm bướm hoa

Có lúc được vài giờ rảnh rỗi
Lại ngồi thơ thẩn chuyện vu vơ
Giá như tuổi vẫn còn son trẻ
Còn sức còn tài mà ước mơ

Tuổi đã lên vai hàng lão giả
Bao giờ thì “lão giả an chi”?
Mười năm rồi đó từ lưu lạc
Vẫn vết hằn đau buổi loạn ly

Ở đây cơm áo dư thừa quá
Dư cả sâm banh cả sữa bò (*)
Độc lập tự do thừa thãi cả
Sao mà năm tháng đầy âu lo

Cuộc sống quay cuồng như cỗ máy
Khó lòng lạc nghiệp khó an cư
Các con ngày một thêm khôn lớn
Sẽ có tương lai ... ừ gắng chờ!

Ngó lại nước non nhìn thế sự
Vẫn thù vẫn bạn vẫn đôi nơi
Này nhỉ lắng lòng suy nghĩ lại
Thương cho tất cả những con người.

1999
Song Nhị
-------------
(*) sâm banh : Ruơụ Champagn
Nào có ra gì cái chữ Nho
Ông nghè ông cống cũng nằm co
Sao bằng đi học làm thầy phán
Tối rượu sâm banh, sáng sữa bò

Trần Tế Xương (1869-1907)