Mộng Tiếu! - thơ Lê Hoàng
Xuân lai dăm bữa xuân ra đi
Nắng nhạt
hoa rơi tiếc nổi gì !
Xuân đáo,
xuân khai tình muôn thuở
Thế rồi,
giấc mộng chẵng đầy chi.
Đêm ba mươi cuối thời sắp dứt
Chờ mong
em về chẵng thấy hơi
Sao đi biền
biệt không thương nhớ
Để đợi, để
chờ đến bao giờ?
Xuân trước
em hẹn xuân nay về
Thế mà chẳng thấy bước đêm khuya!
Pháo nổ đì đùng
anh cảm thấy
Trên cành
cây rụng những ê chề .
Bước ngắn bước
dài anh lê thê
Chiều nay mồng
một, thiếu em kề
Lại thêm lần nữa
em trể hẹn
Hay là quên hết ... lời hẹn thề?
Tết nay anh chẳng sắm cái gì !
Rượu ngon chẵng biết làm sao uống!
Trà nhạt môi mềm
thương nhớ em .
Bao nhiêu mộng
ước còn đâu nữa
Em nhớ hay là em đã quên?
Thôi nhé ! hẹn
nhau đến xuân sau
Nếu còn, nếu
nhớ, em trở lại
Nếu mất, nếu
buồn chuyện cơ cầu
Duyên nợ ba
sinh đành lổi hẹn
Không còn
vương vấn, nỗi khổ đau.
Lê Hoàng