Miếng Chả Thiu - thơ Ý Nga
Viết theo lời kể của Thân Phụ
Thương về hương linh bé Thoa ở gần chợ Cầu Muối
Hai đứa ngủ, chia nhau manh chiếu đất*
Muỗi mòng no nhờ mình có màn trời*
“Ôm em đi!” Em năn nỉ, ỉ ôi
Rồi than đói, làm lòng anh muối xát
Tìm “thùng rác đại gia” xa lăng lắc,
Anh lần mò lâu lắc dưới trăng khuya
Leo khề khà nên chó cắn toạc da,
Tay miếng chả, chân lê cùng máu đẫm.
Dù bụi bặm, miếng chả thiu màu sậm,
Cũng đem về được góc phố cho em
Đất nhão mềm, em nằm giữa mưa đêm
Thân co quắp hom hem như khúc gỗ
Không hớn hở,
em nằm yên, thật ngộ?
Không tò mò? Không vui sướng? Không cười?
Anh lay hoài, sao không dậy em ơi?
Kìa miếng chả đang mời tay em bốc!
*
Trên vũng máu đêm mưa mình anh khóc
Vuốt tóc em ướt nhẹp dưới hiên người,
Vuốt mắt em, anh ngửa mặt kêu Trời
Trời với Phật ở đâu nào nghe thấy?
Mẹ ơi Mẹ! Tại con làm tầm bậy?
Cắp trộm này Mẹ đã dạy: -Không nên
Dẫu đói ăn cũng không được thấp hèn!
Trời sẽ phạt quân lộng quyền cướp bóc!
Em đói rả tại con không chăm sóc
Cha dạy con: “Tình cốt nhục nương nhau!
Cùng xẻ chia, dù no, đói, sang giàu
Phải phấn đấu dắt dìu em, thay mẹ!”
Mẹ bán máu, Mẹ về, cũng nằm thế
Bây giờ em cũng y thế mà theo
Rồi từ nay với chân máu, tong teo
Con không hiểu làm sao con phấn đấu?
Một miếng chả con trả bằng giá máu
Để mất em, con khờ khạo vô cùng!
Cha ơi Cha! Em lạnh ngắt, con bồng
Cô bác ơi! Ai cứu giùm con với?
Ý Nga, 26-2-2011
*“Màn trời chiếu đất” = ngủ ngoài trời không mùng,
không chiếu