Một Chút Ban Mê - thơ Hùng Vĩnh Phước
phố có buồn như muôn thuở*
trăng gầy bóng đổ từng đêm
trường xưa mờ trong bụi đỏ
bàn tay hằn dấu cao nguyên
trong những mắt nhìn thân mến
sáng lên nỗi niềm phương nam
chẳng sẽ bao giờ gặp nữa
thu xưa núi rừng cỏ cây
sáng nay trong làn sương nhẹ
lâng lâng cà phê ban mê.
Hùng Vĩnh Phước
*BMT = Ban Mê Thuột = buồn muôn thuở