Bên Mái Trường Xưa - thơ Thùy Châu
Sau bao năm trở về ngôi trường c ũ
Xót xa nhìn hưng phế của thời gian
Mái ngói tường vôi dấu
vết phai tàn
Từng gốc phượng lặng
buồn cùng năm
tháng.
Ta cảm nghe tưởng chừng như thấp thoáng
Bóng ai về theo tiếng nhẹ mưa qua
Bụi thời gian đã không thể xóa nhòa
Trong ký ức vùng yêu thương
thuở nhỏ
Nghe gió đi cảm như từng cọng
cỏ
Cũng nghẹn lòng bên
chiếc lá chao rơi
Cũng nhớ thương bao cánh nhạn
phương trời
Và hiu hắt cho người xưa trở lại .
Bao bạn ta trên dặm đường quan ải
Như chim trời biền biệt
đã bay đi
Khoác áo chinh nhân dâng tuổi xuân thì
Vào cuộc chiến quên
mình trong lửa đạn
Nguyễn Hoàng ơi! Biết
bao nhiêu bè bạn
Đã bỏ mình nằm xuống
cho quê hương
Trong tiếc thương ta đứng dưới
mái trường
Xin nguyện cầu cho những người
đã khuất
Ta ôn lại từng khuôn mặt còn
mất
Không thể nào đếm được bởi
đôi tay
Cuộc chiến qua cuộc chiến
đã từng ngày
Cho ta biết tận cùng đau
mất mát.
Trường yêu ơi những
cánh chim phiêu bạt
Góc biển chân trời đâu bóng hình xưa
Ta về đây ngơ ngẩn dưới trời
mưa
Mà nghe từng giọt buồn
xưa sóng dậy
Nguyễn Hoàng ơi! Những
người thân thương
ấy
Phải giờ còn chỉ được gặp
trong mơ
Không gian xa cùng
sinh tử đôi bờ
Cho ta đứng ngậm ngùi thương
ngày cũ!
Thùy Châu (05/02/2015)