Wednesday, February 4, 2015

Áo Mới - thơ Lê Mai Lĩnh









Gần hai năm ra khỏi trại tù
Quần áo mặc toàn chợ trời, đồ cũ
Nhân hôm nay trúng mánh ve chai
Sắm chiếc áo mới tinh, hàng dội khẩu
Chiếc áo mới, mới mua ba mặc không vừa
Tặng lại cho con giữa một thời khốn khổ
Con mặc đi, không cần đẹp, chẳng cần sang
Thời buổi khó khăn được che thân đã là khá
Dưới trời mưa ba đạp xe đạp thồ
Chở sau lưng bao dăm bào năm mươi ký
Ba sẽ được bốn mươi đồng, đủ mua một cân gạo xếp hàng
Nghĩ đến việc san sẻ cùng các con
Ba thấy niềm hạnh phúc.
Đi trong mưa tay vuốt mặt cười vang
Hẳn có kẻ tưởng rằng ba mất trí
Mất trí ư, không đâu, ba rất tỉnh
Một chút khùng thôi vừa đủ để yêu đời

(Em thường nói, anh thật khùng, nhớ không
Anh thì yêu biết mấy chút khùng đó
Nhưng mà thôi, bài thơ này anh dành cho các con anh
Em tạm thời đứng ra ngòai, ngọai cuộc.

Rồi sẽ có như đã có những bài thơ tình nặng ký
Dành cho em, người tình thật khó nuốt trôi
Em chưa già, nhưng không còn trẻ để ta dễ dàng dụ dỗ
Mà thật tình, anh có dụ dỗ em gì đâu.

Rất văn nghệ, anh đến với em
Có mặt trời mặt trăng chứng kiến
Cầm tay thì có, anh đã hôn em bao giờ đâu
Yêu thì có, nhưng tha thiết điều này điều nọ thì chưa
Nếu không tin, em cứ thử một lần thì biết.)

Ngồi trong mùng ba làm bài thơ này
Đạo quân muỗi bên ngòai bao vây bốn phía
Chúng gào thét, la lối, lọan xị cả lên
Mặc chúng kêu gào, một chút máu ba cũng không cho
Trừ phi ngủ quên, con nào ngon cứ vào cắn lén.
Ba tắt đèn đi ngủ đây
Hẳn ngày mai mặt trời sẽ mọc
Ngày mới lớn, nắng ấm lên
Ba lại lên đường , nhập cuộc.

Lê Mai Lĩnh