Xuân Vô Ý - thơ Giáng Ngọc
Giáng Ngọc |
thân tặng Nhà Thơ Chu Vương Miện
Lòng ta nghe gió bay
Trăng treo trên cành
lá
Phúc thọ chẵng vơi đầy
Tình nào ai có hay !
Mùa Xuân thật ,vô ý
Có ai nghe điều gì
Trẻ em buồn thổn thức
Áo Xuân nhè nhẹ bay
Bây chừ về quê mẹ
Nghe tiếng Xuân vơi đầy
Xuân này có ai hay ?
Gió tha thiết đưa cành lay
Xuân đưa ta vào cánh tay
Ru nhau giấc mộng đầy .
Anh có nghe mùa Xuân
Mùa Xuân vô ý thay
Mây mong tụ tập ngủ
Một giấc ngủ say gầy
Xuân này ai có hay !
Đêm Xuân nghe lạnh lẽo
Gió Xuân buốt vai gầy
Trầm luân từ bạc bẽo
Mãi xa xôi hôm nay .
Ta nghe từng hơi thở
Nghẹn ngào trong vòng tay
Từ đây Xuân còn mãi
Tiếng nấc từ Xuân này .
Ngày mai sắp lụn tàn
Xuân buồn thật. Ô ! hay .
Đêm Xuân gió vẫn lay
Ta vẫn buồn cô quạnh
Xuân này có ai hay !?
Giáng Ngọc
(Đêm buồn từ
Malaysia)