Xuân và Cuộc Đời - thơ Hoàng Anh Vi
Mùa xuân đến tự nhiên
Linh hồn khơi mạch sống
Niềm tin mang hy vọng
Cành khô nhú chồi non
Long lanh như hạt mưa
Đọng trên đầu ngọn lá
Từng giọt rơi trĩu nặng
Lạc xuống vũng triền miên
Cuộc đời luôn tất bật
Thăng trầm tới luân phiên
Hòn cuội tròn lăn lốc
Nhọc nhằn thân đảo điên
Chơi vơi giữa hư không
Cây trơ cành gầy guộc
Tháng ngày
xoay vất vã
Chất ngất nỗi ưu phiền
Nếp hằn sâu vầng trán
Tóc nhuộm màu pha sương
Tuổi xuân vào ngõ hẹp
Cuối đường bụi nào vương?...
Hoàng Anh Vi