Wednesday, January 7, 2015

Xa Rồi Mùa Đông - thơ Huy Uyên









Mùa đông, gió, khóm hoa lau cuối núi
lạnh góc chiều rừng lặng lẽ bước chân ai
đường xưa lá phơi đầy quanh ngõ tối
bếp lửa hồng cháy đỏ ở quê người.

Đêm se tấc lòng dài theo cơn gió
người đàn bà dấu buồn trong tim
khói cay chùng đôi mắt ai đỏ
mùa đã về quanh hiu hắt ruộng, đồng .

Hạnh phúc chao, vàng lá đời cây
giấc mơ đêm vơi đầy vội vã
em nhìn theo từng cơn gió qua bay
chầm chậm chờ phút giây đông về lạnh giá .

Em hoang liêu tím hồng đôi má
đêm nghiêng phai "quán trọ Jamaica" (*)
hoa dã-quỳ vàng lắt lay cùng gió
đỉnh đồi xưa thang bậc mối tình xưa .

Bếp lửa ấm lòng chén rượu ngô
nghe tiếng khèn xa đưa vọng lại .

Bồng bềnh mây pha tuyết trắng
nắng ngoài thôn rực rỡ sắc vàng
chiều cơn mưa phùn lắng đọng
em có chèo thuyền đón đợi tôi sang .

Chia tay sáng mờ hơi sương
vòng tay ôm hôn người yêu dấu
mùa đông muộn về đây sao buồn
những mái lá liêu xiêu nằm lặng lẽ .

Mây sương trôi dòng sông lãng đãng
đất đỏ màu thắm đượm đời tim
em xưa bỏ đi đâu để trời đất lạnh
xa rồi mùa đông
phố núi mưa chìm .

Huy Uyên

(*) Jamaica Inn