Vĩnh Long, Thành Phố Mùa Xuân
- thơ Phan Minh Châu
Vĩnh viễn Rồng lên vĩnh viễn lên
Vĩnh Long sông nước chập chùng tên
Thầy cô nghĩa nặng như sông núi
Bầu bạn muôn đời khó sẩy chân
Tết đã kề chưa sao sắc xuân
Cứ hồng trên mắt gái bồ quân
Bao câu thơ nõn thơm trang báo
Bốn biển quay về rộn bước chân
Dãi đất rồng đi lộng nước non
Trai thanh gái lịch ấm lòng son
Trăm năm hồ dễ câu chung thuỷ
Giữ chặt keo sơn khó thể mòn
Tôi ở miền Trung xa rất xa
dò theo trang báo mấy xuân xưa
Thêm yêu cho cánh vườn trăm sắc
Ngặt nỗi quê người chưa ghé qua
Thôi cũng vì yêu một dáng xuân
Quê người cũng đó chập chùng hương
Trăm năm lồng lộng màu xuân mới
Tết đến muôn nhà thơm thảo thơm
Hẹn một ngày nao sẽ đến thăm
Sẽ đi cho khắp cả xa gần
Sẽ mang hương sắc từ quê lạ
Về ủ trong lòng ...đợi cuối năm.
Phan Minh Châu