Thơ Xướng Họa - Đoàn Chính Nam, Dương Quân,
Hạ Thái Trần Quốc Phiệt, Thái Huy,
Hoài Việt Nguyễn Vĩnh Tường, Nhất Hùng
bài xướng
TÌNH MAI
Nhớ người cúi lạy trước hoa mai
Mở lại trang thơ gặp dấu hài:
Muôn dặm giang sơn đường bước mỏi
Bao triều vương đế giấc mơ dài
Nhân sinh chất ngất nguồn thi hứng
Thế sự miên man nỗi cảm hoài
Phận thấp, tài cao, kiêu khí uất (1)
Xuân về mai nở tạ tình ai
Đoàn Chinh Nam
(1) Mượn ý thơ Tản Đà:
"Tài cao phận thấp chí khí uất
Giang hồ mê chơi quên quê hương"
bài họa 1
XUÂN TÌNH
Xuân đến, hồn quê đậu cánh mai
Cố hương, ngùi nhớ cảnh bi hài
Người đi, kẻ ở tình tan nát
Nắng nhớ, mưa thương giọt ngắn dài
Non nước điêu tàn, dân thống khổ
Gió trăng ảm đạm, dạ u hoài
Chập chùng tâm sự, hoa nào hiểu
Tri kỷ hà phương? biết có ai.
Dương Quân
bài họa 2
TÌNH MAI
Từng có trong đời một đóa mai
Bên phong lan hé nụ tiên hài*
Chiêu hồn dĩ vãng thương ngày cũ
Trải cuộc bình sinh nhớ chuỗi dài
Bát ngát trời xây tầng khắc khoải
Mênh mông biển dợn sóng u hoài
Qua bao chuyển dịch nào phai nhạt
Cố cựu tương đồng hỏi mấy ai!
Jan-24-2015
Hạ Thái Trần Quốc Phiệt
Từ Thung Lũng Hoa Vàng
Cali, USA
* tên loài hoa phong lan, ở Đà Lạt có nhiều.
trong các tranh vẽ phong lan của Nhất Linh
kèm 2 câu thơ của Bùi Khánh Đản:
"Kết tụ tinh anh giữa gió sương
Muôn màu muôn vẻ thoảng muôn hương"
bài họa 3
DÁNG MAI NGÀY CŨ
Xuân về đây đó rực vàng mai
Thục nữ tham quan nhẹ gót hài
Áo lụa em mang tà bó sát
Trâm vàng bậu kẹp tóc lơi dài
Khiến anh dẫu cách càng yêu đậm
Làm khách dù xa vẫn nhớ hoài
Xưa ấy sao nay quên được nhỉ ?
Đau này chất ngất há riêng ai.
Thái Huy
Jan-28-15
bài họa 4
MỜI ƯƠM ĐẠI ĐÓA
Đại đóa chẳng trồng để thế mai
Lại ham của lạ thật khôi hài
Có vườn lười biếng không cày sới
Khiến đất tang hoang mãi kéo dài
Sâu bọ tràn lan gây chết chọc
Dân cư bỏ chạy tiếc thương hoài
Quay về hiệp sức cùng vun bón
Hoa trổ mừng Xuân chẳng kém ai.
Hoài Việt Nguyễn Vĩnh Tường
KHẮC KHOẢI
Ta vẫn đi tìm gió viễn khơi
Nghìn trăm năm trước đã qua trời
Thổi tình danh sĩ vào sông núi
Thương kiếp hồng nhan xót phận người
Ghi nét đan thanh bao mộng-thực
Rung cung cầm sắt những đầy-vơi
Xui lòng giao cảm cùng thiên cổ
Hòa nỗi cô đơn của vạn đời
Đoàn Chinh Nam
26/1/2015
Bài họa 1
KHẮC KHOẢI
(bát cú vận họa)
Bấy lâu chong mắt vẫn mù khơi
Vỡ lẽ hơn thua cũng tại trời
Danh sĩ mấy ai từng chuyển núi
Hồng nhan lắm kẻ đã răn người
Đan thanh nét vẽ in còn thực
Cầm sắt tiếng đàn hỏi có vơi
Thế sự bày ra từ vạn cổ
Hòng chi tay trắng chuyển xoay đời.
26/1/2015
Hạ Thái Trần Quốc Phiệt
Bài họa 2
KHẮC KHOẢI
Đôi bờ cách trở cả trùng khơi
Biệt xứ lưu vong nào bởi trời
Thành bại truy căn phần tại cảnh
Được thua tận lẽ cũng do người
Xuân về nghĩ bạn sầu không ngớt
Tết đến thương quê nhớ chẳng vơi
Toàn ý tận tâm mưu đại cuộc
Phế hưng suy thịnh, chuyện muôn đời
Nhất Hùng
27/1/2015
Bài họa 3
NGẬM NGÙI
Ta, thân viễn xứ lạc ngàn khơi
Dãi gió, dầm sương giữa đất trời
Nhân nghĩa vẫn mong lời ước hẹn
Hiếu trung ngẫm thẹn đạo làm người
Gió trăng, phó mặc thời luân lạc
Tâm huyết, đành cam lúc cạn vơi
Rồi một hôm nào...thôi vĩnh biệt
Tạ ơn non nước. Tạ ơn đời.
Dương Quân
01.15
Bài họa 4
KHẮC KHOẢI
Nay đây với đó cách trùng khơi
Tuy cũng chung nhau một đất trời
Trăn trở muôn điều từ nhớ nước
Dày vò vạn mỗi tới mong người
Xuân về vắng mẹ đau đầy ứ
Tết đến xa quê xót khó vơi
Xin được sẻ chia cùng bạn hữu
Tấm lòng trắc ẩn gởi cho đời.
Thái Huy
Jan-28-2015
Bài họa 5
GIÓ THỔI LAO ĐAO
Thương mình bão tố đẩy ra khơi
Gió thổi lao đao giạt đất trời
Ngó lại giang sơn nhiều ác bá
Buồn trông quê nội thiếu tình người
Ơn nhà chất ngất còn mang nặng
Nợ nước chồng đầy chửa bớt vơi
Những ước trè gìa hưng phục quốc
Việt Nam hạnh phúc mãi muôn đời.
Hoài Việt Nguyễn Vĩnh Tường