Hờn Giận - thơ Hoàng Phụng Thiên
Giận em một
buổi, buồn một buổi
Giận em cả tuần, buồn suốt năm
canh
Giận hờn, hờn giận chuyện quanh
năm
Vì yêu quá, nên giận hờn nông nỗi.
Em
vẫn nói em yêu anh thật vội
Tình yêu này không có gì sánh nổi
Chúng mình như đôi hạc không trung
Theo chiều gió ngã nghiêng vời vợi .
Giận một lần hờn trách mấy bận
Giận mấy lần thương nhớ bao lâu?
Có yêu thương có hờn dỗi trong đời
Yêu thương đó nhân lên thành gấp bội .
Em còn nhớ bao lần anh trách em
Em buồn vương lên mi mắt khép sầu
Nên anh vuốt mắt em an ủi
Yêu đi nhé, thương đi nhé
Không còn hờn giận cho tình này bay bỗng
Yêu đi nhé, thương đi nhé!
Thôi đừng thơ thẩn
Cho tình mình vướng bận u sầu
Lấp lối về, hiu quạnh ngập sâu
Yêu một buổi nhớ em một buổi,
Yêu ba ngày ôm ấp thâu đêm
Tình yêu đó ta đưa nàng vào mộng .
Hoàng Phụng Thiên