Friday, January 16, 2015

Dấu Ấn Thời Gian - thơ Song Nhị 









Tết đến quê người, xuân hỡi xuân!
Mười năm ước mộng cứ vơi dần
Dõi theo - níu vói thời xuân biếc
Đoái tưởng - ô hay cũng ngại ngần!
Nhớ thuở xôn xao đời thắm đẹp
Mơ hồ dĩ vãng tiếng ru ngân
Quê xưa đòi đoạn đành quay bước
Phố cũ còn không một dấu chân?
Thơ viết xé lòng đau ngọn bút
Truyện ghi nát ruột xót lời văn
Thì thôi gác bút mà im tiếng
Ngồi vọng vầng trăng một khoảnh sân
Đã biết cõi đời không với sắc
Thì xin ươm hạt cấy mầm nhân
Khai kinh phổ độ truyền tâm hướng
Cầu nguyện nhân gian cuộc chuyển vần
Mai mốt ai còn ai - cũ . mới ?
Mời nhau chén rượu buổi vào xuân.

2-2003
Song Nhị