Bến Xưa - thơ Nguyễn Vô Cùng
Bến xưa tìm lại bóng hình nhau
Phiến đá rêu mờ tự bấy lâu
Gió gợn cung sầu đêm nguyệt tận
Mưa đan sợi nhớ chốn giang đầu
Lời tình xao xác đau hồn vạc
Lối hẹn trơ vơ tủi nhịp cầu
Một thoáng hương bay còn đọng mãi
Ngày xưa xin giữ để ngày sau
nguyễn vô cùng