Nợ nước bao năm thẹn với lòng
Suốt đời ngang dọc chẳng trông mong
Ngủ say giấc ngủ đời khôn biết
Ngủ mãi quên mình thế cũng xong
Ngủ khi cánh nhạn bay về tổ
Ngủ cả chiều đông gió lạnh lùng
Ngủ gà, ngủ gật đời say ngủ
Ngủ siết ô hay có biết không?
Hoàng Phụng Thiên